-
Giới thiệu:
“Mãi mãi là bao lâu hả anh ?” luôn câu hỏi đó thường trực trên môi nó , và dường như điều đó trở thành câu cửa miệng của nó kh nói chuyện với anh vậy .thời gian gần đây anh rất khác ,nó cảm thấy từ cái ôm , từ nụ hôn và từ hơi thở của anh , những lần báo thúc quên mất h , những cuộc nói chuyện ngắn ngủi , và những tin nhắn thưa thớt của anh . 3 ngày anh ko liên lạc với nó ,anh nói anh bận gì đó cần yên tĩnh ,nó cảm nhận được từ anh một cảm giác lạnh và xa vời , nó để anh trong im lặng , nó ngĩ rồi lại khóc ,có lẽ báo thức của nó đến ngày hết pin và tình yêu của anh với nó đến ngày hết hạn ,và nó biết rằng mãi mãi của anh sắp kết thúc . 12h đêm ,chiếc giường tầng nó nằm rất chật nhưng nó lại thấy cô đơn đến nỗi nó quá rộng lớn ,mặc cho đứa bạn kêu khó chịu , nó vẫn chen vô ngủ cùng ,ôm chầm đứa bạn rồi nước mắt nó ướt nhòe không hay , nó nấc lên có lẽ báo thức hết pin thật rồi , nhỏ bạn vỗ về nó nó thiếp dần đi , tút tút , máy nó có tin nhắn , tin nhắn từ cái tên trong danh bạ lưu hai từ “báo thức ” , đọc xong tin nhắn nó dùng hết sức bình tĩnh nhắn tin lại cho anh ” Mãi mãi là bao lâu hả anh ?” tin nhắn trước anh gửi cho nó ” anh sẽ yêu em mãi mãi , ngốc àh ” . 15phut sau tin nhắn nó vang lên ” mình chia tay nhé em ,anh mệt mỏi với hai từ mãi mãi rồi , mãi mãi là bây h và mãi mãi của anh ko có ngày mai ,anh phải đi rồi , chúc em hạnh phúc ,quên anh đi ,yêu em ” . nó ko thể tin vào mắt mình nữa ,nó có đọc nhầm ko ,chỉ là giận hờn vu vơ thôi phải ko ,có phải anh hiểu lầm nó j đó ko , nó sai rồi nó ko lên hỏi câu đó mới đúng , chưa bao h anh nói chia tay nó cả ,mắt nó nhòa đi nó nhìn màn hình điện thoại cũng ko rõ nữa , tự dưng nó bật khóc thành tiếng trong đêm ,nó ko cần biết có 8 con người đang trong giấc ngủ ngon lành phải bật dậy vì nó , nhỏ bạn nằm cạnh nó ôm chặt nó vào lòng ,căn phòng tối om được bật sáng ,nó vẫn nằm đó co quắt bên vòng tay đứa bạn , mọi người chỉ biết im lặng nhìn nó khóc rồi một vài lời động viên , nó nấc lên từng tiếng ,anh bỏ nó thật sao ? ký ức hiện về lướt qua như một giấc mơ dài vậy , cả đêm nó ko ngủ được và vẫn cố nhắn cho anh một tin nhắn “tại sao ?’ nhưng ko có câu trả lời ,anh đã tắt máy .
Và thế là anh đã đi ra khỏi cuộc đời nó như chưa từng đến , nó đến phút này cũng chẳng hiểu được hai tư mãi mãi , những ngày đầu nó khóc rất nhiều , cứ thơ thẩn như người mất hồn vậy , lúc nào cũng lẩm bẩm hai từ mãi mãi , vẫn những con phố cũ , những chuyến xe nó cùng anh đi , nhưng h chỉ còn mình nó , trái đát này rộng thật khi đứng cạnh nhau thật gần vậy mà vừa quay lưng đi là đã không thể tìm ra nhau được nữa ,nó luôn muốn tìm anh trên những con phố cũ ,vì biết đâu nó lại gặp anh ở đó . những kỷ niệm còn đó mà anh h ở nơi đâu
Một năm sau , nó vẫn trên con đường đó , vẫn là nó ,nhưng người đi bên nó h ko phải anh , có rất nhiều người yêu nó , tán tỉnh nó ,nó đều dẫn đến những nơi mà nó và anh từng qua , cùng trải nghiệm , rồi nó cũng hỏi người ta là “mãi mãi là bao Lâu ” có người trả lời có người ko , có người bảo nó khùng rồi chuồn mất . Nó vẫn ko thôi tìm kiếm anh , nó hận anh bỏ nó đi giữa chừng như vậy , nó hận nó ko thể đứng vững , ko thể lập trình lại cuộc sống mà cứ phải phụ thuộc anh , nó lại khóc sau mỗi lần chia tay một ai đó ,ko phải khóc vì yêu người đó mà khóc vì ko thể quên được anh , mặc dù nó biết những người đó cũng chẳng lặng lòng gì với nó cả , nhưng cảm giác tronngs rỗng đáng sợ dồn lên nó , nó nhớ anh vô cùng ,
Trang:
« 1,[2],
3 Đến trang:
::. TÌM TRONG TRANG .::